Đăng nhập để tích điểm khi đọc truyện





Không có tiêu đề

Báo Tuổi Già.VN
0

 


Chương 10: Người Đọc Cuối Cùng

Tại một góc thư viện cũ, ẩn sâu dưới tầng hầm bị lãng quên, có một giá sách nhỏ phủ bụi thời gian. Nơi đó, một cuốn sổ màu đen nằm im lìm giữa những cuốn sách không ai mượn.

Không tiêu đề.

Không mã số.

Không ai biết ai đặt nó ở đó, từ bao giờ.

Cho đến một ngày — bạn bước vào.

Bạn không rõ vì sao mình lạc tới tầng hầm. Có thể vì tò mò. Có thể vì một thế lực vô hình dẫn lối.

Bạn rút cuốn sổ ra. Tay bạn run nhẹ khi chạm vào lớp bìa lạnh ngắt như đá.

Trang đầu tiên — trống.

Trang thứ hai — chỉ có một dòng:

“Nếu bạn đang đọc những dòng này… thì tôi đã biến mất.”

Bạn tiếp tục lật.

Trang tiếp theo có chữ viết tay, rất đều và cẩn thận:

“Tôi là Minh. Không ai nhớ tôi, không ai thấy tôi. Nhưng tôi vẫn tồn tại… nếu có ai còn nhớ tôi từng tồn tại.”

Bạn đọc thêm vài dòng nữa. Những dòng chữ tràn ngập nỗi đau, những điều kỳ lạ, những sự kiện gần như không thể — nhưng lạ thay, bạn không cảm thấy xa lạ.

Bạn… thấy quen thuộc.

Như thể mình từng biết Minh.

Từng là… một phần trong câu chuyện này.


Bạn đặt cuốn sổ xuống, định rời đi.

Nhưng rồi — ở trang cuối cùng, bạn thấy một dòng viết rất nhỏ, như được ghi vội:

“Câu chuyện này chỉ kết thúc khi người cuối cùng ngừng đọc.”

Và ngay bên dưới, một dòng còn trống, đang chờ được viết tiếp.

Chiếc bút... nằm ngay đó.


Kết thúc?

Hay chỉ mới là khởi đầu?

Đăng nhận xét

0Nhận xét
Đăng nhận xét (0)
Đọc tiếp:
    Nhấn để phát nhạc