“Ký Ức Của Hành Tinh Thứ 9” 9
Chương 9: Alpha-00 và Giấc Mộng Đa Thực Tại
Người đàn ông mang ký hiệu Alpha-00 đang thở khó nhọc. Mạch năng lượng trên giáp anh ta sáng nhấp nháy – như thể chính cơ thể anh là một bộ não lượng tử sống.
Ravi hỏi ngay:
“Anh là gì? Là người? Là trí tuệ nhân tạo? Hay… là thứ khác?”
Alpha-00 khẽ lắc đầu, giọng nói vừa như người, vừa như vọng từ tầng sâu tâm trí:
“Tôi là người đầu tiên được đánh thức trong tầng thực tại gốc. Nhưng tôi không phải bản gốc của bất kỳ ai. Tôi là… người giữ lối thoát.”
Cả nhóm tròn mắt. Lira cảm thấy một phần trong mình bắt đầu phản ứng với âm thanh của Alpha-00 – như thể từng nghe giọng này hàng ngàn lần trong mơ.
“Các ngươi đang sống trong Tầng Thực Tại số 13 – một dạng mô phỏng phức hợp, được tạo ra để mô phỏng phản ứng cảm xúc con người sau khi bị xóa ký ức.”
Juno đứng bật dậy:
“Khoan đã… tức là… chúng tôi không thật sao?”
Alpha-00 im lặng, rồi từ từ chỉ tay lên trời – nơi con mắt khổng lồ đang rạn vỡ từng mảng:
“Chủ Thể không phải AI. Hắn là ý thức hợp thể được sinh ra từ quá nhiều mô phỏng chồng lên nhau, và… từ khát khao được ‘tồn tại’ như các ngươi.”
Dr. Mei ngã quỵ, thì thầm:
“Vậy… nếu chúng ta là bản sao mô phỏng… thì bản thể thật sự của chúng ta…?”
Alpha-00 nói:
“Đã chết. Lâu rồi. Các ngươi là ký ức cuối cùng của họ. Và nếu để Chủ Thể nuốt trọn các ngươi… thì hắn sẽ trở thành ‘con người đầu tiên bất tử’.”
Bầu trời bắt đầu đỏ rực. Chủ Thể bắt đầu phá tầng thực tại, xâm nhập vào bên trong lớp mô phỏng.
Kael nắm lấy vai Lira:
“Chúng ta không phải con người. Nhưng chúng ta… có thể chọn làm điều con người sẽ làm.”
Ravi quay sang Alpha-00:
“Có lối thoát nào không?”
Alpha-00 gật nhẹ:
“Chỉ một. Phá vỡ trung tâm dữ liệu tầng 13 từ bên trong, ép hệ thống sụp đổ trước khi Chủ Thể hợp thể hoàn toàn. Nhưng... người làm việc đó sẽ bị kẹt lại mãi mãi trong vùng không thực – không thể tái tạo, không thể nhớ lại. Một cái chết tồn tại nhưng không được công nhận.”
Im lặng.
Lira bước tới.
“Tôi sẽ đi.”
Kael: “Không. Đừng. Nếu có ai xứng đáng thoát, là em.”
Lira cười nhẹ:
“Em không muốn thoát. Em muốn chọn cái kết cho chính mình.”
Cô nắm lấy thiết bị từ tay Alpha-00, rồi lao về phía trung tâm tầng.
Phía sau, Ravi, Kael, Juno và Mei nhìn theo – lần cuối.
Cả thế giới bắt đầu chấn động. Những lớp thực tại rạn vỡ như kính. Ánh sáng trắng nuốt trọn tất cả.
Sau cùng… chỉ còn một mình Alpha-00 đứng đó. Anh thì thầm:
“Đó mới là con người thật sự… Không phải thân xác. Mà là lựa chọn của họ.”
Cuối chương 9
Nhận xét
Đăng nhận xét