Luân Hồi Đế Quân: Dị Giới Trở Lại 6
Luân Hồi Đế Quân: Dị Giới Trở Lại
Chương 6: Thoát Khỏi Xiềng Xích – Bước Ra Cửu Châu
Sau khi rời khỏi Tàng Kinh Các…
Không khí trong Thanh Vân Tông đã thay đổi.
Kể từ khi Thiên Vũ đánh bại các thiên tài trong Thí Luyện, bước vào Tàng Kinh Các tầng hai, và đạt được Luân Hồi Cổ Kinh – toàn bộ trưởng lão đều bắt đầu sợ hãi hơn là nể phục.
“Thằng nhóc đó… không bình thường…”
“Ta nghi ngờ hắn có liên hệ với cổ ma giới.”
“Có nên… trừ khử hắn từ trong trứng nước?”
Trong bóng tối, một hội đồng bí mật được tổ chức. Nhưng không ai biết rằng – Thiên Vũ đã nghe hết.
Trong đêm tối, hắn rời khỏi tông môn
Trước khi đi, Thiên Vũ đứng trước cổng Thanh Vân Tông, quay đầu nhìn lại nơi từng gọi là “nhà”:
“Thế giới này rộng lớn đến mức các ngươi không tưởng.
Thanh Vân Tông... giữ lại ký ức, không giữ lại ta.”
Không mang theo gì ngoài thanh cổ kiếm rỉ sét và một chiếc huyết ngọc bội khắc tên "Lam".
Bước chân đầu tiên – đến thành Thiên Long
Đây là trung tâm giao thương lớn nhất phía đông Cửu Châu. Một nơi hỗn tạp, nơi thiên tài và phế vật đứng chung vỉa hè, nơi sinh mệnh rẻ như bèo.
Thiên Vũ xuất hiện trong y phục lam nhạt, ánh mắt lạnh lẽo.
Tại đây, hắn tham gia một cuộc đấu giá ngẫu nhiên, mục tiêu là một quyển tàn thư không người hỏi mua, mang tên:
"Thập Phương Ma Đạo – Cấm Pháp Ngoại Đạo"
Không ai biết, thứ này chính là nửa mảnh công pháp đã bị Luân Hồi Đế Quân kiếp trước tự tay xé bỏ để tránh người đời lợi dụng.
Gặp gỡ nhân vật mới: Tiểu Bạch – Linh Hồ giả nam
Trong quán trà nhỏ, hắn gặp một cậu bé lanh lợi tên Tiểu Bạch, luôn tự xưng là "nam tử hán đại trượng phu", nhưng Thiên Vũ chỉ liếc mắt là biết:
“Hồ tộc. Biến hóa chưa hoàn chỉnh. Là nữ.”
Sau khi cứu cô khỏi tay một tên tu sĩ hắc đạo, cô bám theo hắn, nói:
“Huynh ca cứu muội, vậy huynh chính là phu quân tương lai của muội!”
Thiên Vũ: "…"
Một Linh Hồ rắc rối nhập hội…
Cuối chương – Đấu Pháp Sinh Tử ở quảng trường Thiên Long
Một kẻ tự xưng là “hậu nhân của Chiến Đế” bắt ép Tiểu Bạch bán thân vì “nợ tiền trà”.
Thiên Vũ bước ra giữa quảng trường:
“Buông tay. Ngươi không gánh nổi hậu quả.”
“Ngươi là gì mà dám nói vậy?” – kẻ kia quát.
Thiên Vũ: “Ta là kẻ đã chôn sống tổ tiên ngươi ba vạn năm trước.”
Toàn trường câm lặng.
Hắn vung kiếm – không kiếm khí, không tiên lực. Nhưng đầu kẻ kia… rơi xuống.
Một kiếm nghịch thiên, khiến không gian nứt vỡ.
Toàn bộ Cửu Châu bắt đầu biết đến một cái tên:
“Vô Danh Kiếm Khách – Một kiếm diệt thiên tài.”
(Tên thật: Thiên Vũ, nhưng hắn chưa từng xưng danh kể từ khi rời tông môn)
🔥 Cuối chương – Kẻ lạ mặt bí ẩn lên tiếng
Tại một vách đá đen trong Ma Vực, một kẻ đeo mặt nạ nhìn về phương xa:
“Luân Hồi… ngươi đã quay lại.
Vậy… trận chiến mười vạn năm trước, đến lúc bắt đầu lại rồi.”

Nhận xét
Đăng nhận xét