Người Gõ Cửa Lúc 3 Giờ Sáng 1
Chương 1: Tiếng Gõ Đầu Tiên
Hùng sống một mình trong một căn nhà gỗ nằm sâu trong cánh rừng rậm phía Bắc. Anh vốn là một người thành thị, nhưng sau một biến cố lớn – cái chết đột ngột của bố mẹ – anh quyết định rời bỏ tất cả, chuyển đến nơi hẻo lánh để tĩnh tâm.
Căn nhà này do một người quen để lại, đã lâu không có ai ở. Nó nằm tách biệt khỏi thế giới xô bồ, không tiếng xe cộ, không tín hiệu điện thoại. Chỉ có tiếng chim rừng, tiếng lá xào xạc... và đôi khi, là im lặng tuyệt đối đến rợn người.
Tối hôm đó, trời đổ mưa nặng hạt. Gió quật mạnh vào các ô cửa kính, lò sưởi kêu răng rắc như muốn cảnh báo điều gì đó. Hùng cuộn mình trong chiếc ghế bành, đọc một quyển sách cũ. Chiếc đồng hồ treo tường bất ngờ vang lên "cạch...", báo hiệu thời gian – đúng 3:00 sáng.
Và rồi…
Cốc… cốc… cốc.
Một tiếng gõ cửa vang lên, đều đặn, rõ ràng.
Hùng giật mình đánh rơi quyển sách. Anh ngồi im, tim đập nhanh. Lúc đầu, anh nghĩ mình nghe nhầm. Nhưng rồi…
Cốc… cốc… cốc.
Tiếng gõ lần nữa, lần này mạnh hơn.
Anh bước chậm ra cửa chính, tay vô thức nắm chặt con dao gấp luôn để sẵn trong ngăn bàn. Cửa sổ không có rèm, nhưng bên ngoài tối đen như mực, mưa xối xả khiến tầm nhìn chỉ còn vài bước.
– “Ai đó?” – anh lên tiếng, giọng hơi run.
Không ai trả lời.
Anh ghé mắt nhìn qua khe cửa… không có ai cả.
Một tia lạnh chạy dọc sống lưng anh.
Vừa quay lưng bước đi…
Cốc… cốc… cốc.
Lần này, tiếng gõ vang lên từ cửa sau.
Nhận xét
Đăng nhận xét