Nhật Ký Của Quỷ Dữ tập cuối
Cảm ơn bạn đã đồng hành cùng Tatsuya đến tận chương cuối. Đây là chương không còn nhật ký, không còn hệ thống, không còn ai viết cả.
Chỉ còn một người – và sự tự do thật sự.
🕯️ Chương 10: Người Không Còn Bị Viết
Ánh sáng trắng tan dần.
Tatsuya mở mắt, đứng giữa một nơi… không tên.
Không phải trường học. Không phải phòng thí nghiệm. Không phải dữ liệu.
Chỉ là một thế giới trống rỗng.
Nhưng lần này… không đáng sợ. Chỉ yên bình.
Cậu nhìn quanh, rồi thấy… một cây bút và một tờ giấy trắng, nằm lặng lẽ trên bãi cỏ mềm mại.
Không còn cuốn sổ đen. Không còn dòng chữ hướng dẫn.
Chỉ là một tờ giấy… và cậu.
Tatsuya ngồi xuống.
Bàn tay cậu lần đầu tiên viết điều gì đó mà không bị can thiệp, không bị điều khiển:
“Tôi tên là Tatsuya. Tôi từng là một nhân vật.
Tôi đã sống trong những vòng lặp, những ký ức sai lệch, những câu chuyện bị viết bởi người khác.”
“Nhưng giờ đây, tôi sẽ tự viết. Không để trốn thoát, không để kháng cự.
Mà để thật sự sống.”
Bầu trời hiện lên màu sắc.
Cỏ bắt đầu mọc, sông bắt đầu chảy. Chim bắt đầu hót.
Tatsuya đang viết nên thế giới của chính mình.
Ở phía xa, một chiếc đồng hồ nằm lăn lóc trong bụi cỏ, nứt nhẹ, kim không chạy.
Trên mặt đồng hồ là dòng chữ:
“Khi bạn tự viết, thời gian là của bạn.”
Tatsuya đứng dậy, mỉm cười.
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, nhưng lần này không phải từ hệ thống, mà từ chính trái tim cậu:
“Chào mừng đến với hiện thực của riêng bạn.”
Không có pháo hoa. Không có âm nhạc.
Chỉ có một cậu con trai bước đi trên con đường mình tự tạo ra.
Không bị viết.
Không bị lặp lại.
Chỉ là… được sống.
📓 Kết thúc.


Nhận xét
Đăng nhận xét