Đăng nhập để tích điểm khi đọc truyện





Thiên Mệnh Chi Lộ 3

Báo Tuổi Già.VN
0

 


Chương 3: Phế Vật Trở Về

Ánh sáng nơi bí cảnh mờ dần. Khi Lâm Phong mở mắt, cậu đã đứng tại rìa ngoài của cấm địa sau núi, nơi từng bị bao phủ bởi phong ấn cổ xưa. Mặt trời đang dần mọc, tia sáng ban mai rọi xuống khuôn mặt nhợt nhạt nhưng kiên cường của cậu.

Bên trong, cơ thể Lâm Phong đã khác xưa.

Ma lực ngưng tụ nơi đan điền, nội lực sôi sục như dòng sông lửa. Từng hơi thở kéo linh khí từ trời đất nhập vào thân thể, không cần vận công cũng tự động hấp thu — một dấu hiệu rõ ràng của Linh Đồ cảnh.

Cậu đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía tông môn:

“Ba ngày thôi… Đủ để ta trở về, đập nát ánh mắt khinh bỉ của các ngươi.”


Khi Lâm Phong xuất hiện tại quảng trường Lạc Vân Tông, đám đệ tử đang tụ họp chuẩn bị luyện công đều sững sờ.

“Chẳng phải hắn đã chết rồi sao?”

“Là phế vật kia! Sao hắn sống sót sau khi tiến vào cấm địa?!”

“Có khi hắn lén trốn ra... chỉ là kẻ may mắn thôi!”

Ánh mắt dè bỉu, khinh thường như kim châm bủa vây, nhưng Lâm Phong chẳng hề lay động. Cậu lặng lẽ bước đến khu vực võ đài, nơi đệ tử có thể khiêu chiến công khai.

Trần Vũ – đệ tử nội môn, từng dẫn đầu nhóm sỉ nhục, bạo hành Lâm Phong – đang luyện kiếm ở đó. Thấy cậu, Trần Vũ cười to:

“Phế vật, vẫn chưa chết à? Về lau giày cho ta đi, có khi còn giữ được mạng.”

Lâm Phong ngẩng đầu:

“Ta khiêu chiến ngươi. Công khai.”

Cả quảng trường im bặt. Trần Vũ há hốc miệng, rồi bật cười:

“Ngươi nghĩ ngươi là ai?”

Nhưng trước ánh mắt đông đảo người xem, hắn không thể từ chối. Lâm Phong bước lên võ đài, tay không vũ khí.

“Ha! Vẫn điên như trước kia…” – Trần Vũ cười lạnh, rút thanh kiếm linh văn.

Vút!

Hắn lao đến như một cơn gió, kiếm quang lóe lên như tia điện. Nhưng khi thanh kiếm chỉ còn cách Lâm Phong một thước…

ẦM!!!

Một luồng chưởng lực màu đen bùng phát từ lòng bàn tay Lâm Phong, hóa thành lưỡi sóng ma khí, đập thẳng vào ngực Trần Vũ.

Rắc!

Âm thanh xương gãy vang lên. Trần Vũ văng ra khỏi võ đài như con diều đứt dây, máu tươi phun như suối, toàn bộ linh lực trong đan điền vỡ vụn.

Toàn trường chết lặng.

Chưởng một cái... đánh tan nội lực của một Linh Đồ tầng 3?

“Hắn… hắn là quái vật…”

Không ai dám thốt ra hai chữ “phế vật” nữa.

Sau trận chiến, Lâm Phong trở thành tâm điểm trong tông môn. Tin tức lan khắp các viện. Nội môn bắt đầu ghi nhận tên cậu vào danh sách những đệ tử có tiềm năng được tiến cử vào đại hội sắp tới.

Nhưng điều khiến người ta rúng động hơn — là khí tức đen kịt luôn lượn lờ sau lưng cậu, khiến cả trưởng lão cũng phải chau mày.

Tối hôm đó, trong mật thất, Lâm Phong ngồi xếp bằng, đôi mắt sáng rực.

“Đây chỉ là bước đầu. Sỉ nhục ngày xưa... ta sẽ trả lại, gấp trăm, gấp ngàn lần.”

Đăng nhận xét

0Nhận xét
Đăng nhận xét (0)
Đọc tiếp:
    Nhấn để phát nhạc