Đăng nhập để tích điểm khi đọc truyện





Thiên Mệnh Chi Lộ 5

Báo Tuổi Già.VN
0

 


Chương 5: Vân Thần Các

Sau chiến thắng chấn động tại Tử Vân Cốc, Lâm Phong chính thức được chọn tiến vào Vân Thần Các — nơi được mệnh danh là "phòng luyện thiên tài" của Lạc Vân Tông, cũng là nơi chỉ tồn tại hai loại người: kẻ mạnh vượt bậcxác chết không tên.

Ngày nhập các

Một con phi thuyền linh khí mang hình uyên ương bằng ngọc thạch đón Lâm Phong cùng bốn người khác — tất cả đều là thiên tài chiến thắng trong Tỉ Thí Sinh Tử. Trên thuyền, bầu không khí căng như dây đàn.

  • Lệ Hoa – mỹ nữ mang băng linh căn, thần thái lạnh lùng như tuyết.

  • Tần Nhạc – tu sĩ kiếm đạo, luôn bọc trong lớp áo choàng xám, không nói quá ba câu.

  • Cố Vô Ưu – người duy nhất từng luyện thành 3 bộ tâm pháp cùng lúc.

  • Và cuối cùng là Lâm Phong – người bị gọi là “tà mệnh ma thai” sau khi đánh bại Đoàn Vô Thiên.


Lối vào Vân Thần Các

Không phải là một cung điện hoa lệ như lời đồn, Vân Thần Các nằm giữa một khe núi sâu, nơi linh khí dày đặc đến mức không thể thở nếu không có tu vi Luyện Khí tầng 5 trở lên.

Hai cánh cửa bằng đá thiên thạch, khắc đầy phù văn cổ ngữ, chỉ mở khi chạm tay có “chân mệnh linh huyết”.

Lâm Phong đặt tay vào, và...

ẦM!!

Một luồng sáng đen đỏ bùng lên, xé rách cả không gian xung quanh trong giây lát.

“Tà huyết… sao lại tồn tại trong tông môn ta?” – Một giọng nói già nua vang lên từ trong các.

Đó là Trưởng Lão Các Chủ, người đã sống hơn 300 năm, tu vi đạt Nguyên Anh sơ kỳ.

Ông nhìn Lâm Phong, đôi mắt ẩn chứa nghi ngờ và cả hứng thú:

“Ngươi... là chìa khóa mở lại Trận Phong Thần? Vậy thì… số mệnh Lạc Vân Tông, e là sẽ đổi thay.”


Nơi luyện tâm và sát khí

Vân Thần Các không phải nơi học lý thuyết. Mỗi đệ tử vào đây đều phải vượt qua Thất Ải Tâm Ma – một chuỗi thử thách dựng nên từ chính nỗi sợ hãi và tội lỗi sâu trong tâm trí.

Đêm đầu tiên, Lâm Phong bị đưa vào một thạch thất tối om.

Trên vách đá, có một giọng nói thì thầm vang lên:

“Ngươi là kẻ giết mẫu thân.”
“Ngươi là con của ma thần, không xứng có hy vọng.”
“Tất cả đều bỏ rơi ngươi… chỉ có bóng tối đồng hành cùng ngươi.”

Cậu quỳ xuống, đau đớn. Trong bóng tối, một bản thể thứ hai – giống hệt Lâm Phong – bước ra, cười nhếch mép.

“Ngươi nghĩ tu luyện là để trả thù? Không, là để hủy diệt tất cả.”

Kẻ đó rút ra một kiếm hắc hồn và lao tới. Lâm Phong gào lên, khí tức vỡ tung.

ẦM!!!

Một tia sét đen xé toạc bầu trời thạch thất, phá vỡ ảo ảnh.

“Tâm ma? Không đủ để nuốt ta.” – Lâm Phong đứng dậy, mắt đỏ rực.

Hắn đã vượt Ải thứ nhất – và là người nhanh nhất trong ba mươi năm qua.


Khai mở tàn thư

Sáng hôm sau, cậu được dẫn đến Tàng Thư Các tầng ẩn, nơi cất giữ những công pháp và thần thuật cấm kỵ.

Một cuốn sách cũ nằm trong góc, không ai dám động vào vì chứa đựng ma khí kinh hoàng — tên gọi:

Thiên Ma Tâm Quyết – Phá Giới Biến

Ngay khi chạm vào, cả tàng thư rung lên. Một giọng nói trầm đục từ trong sách vang lên:

“Kẻ có huyết thống Ma Thần… cuối cùng cũng tới.”

Sách mở ra, từng trang như sống dậy, linh văn lượn lờ quanh thân thể Lâm Phong. Từ nay, hắn sở hữu tâm pháp tà ma cổ xưa nhất, thứ từng khiến ba đại tông môn phải liên thủ để phong ấn.


Cuối chương

Tối hôm đó, từ khe núi sâu dưới Vân Thần Các, xuất hiện một ánh mắt đỏ máu nhìn lên bầu trời.

“Ma thai đã tái hiện… Cuộc chiến xưa… lại bắt đầu.”

Lâm Phong đứng bên vách đá, tay nắm chặt quyển sách, miệng nở nụ cười nhạt:

“Muốn giết ta? Cứ đến. Nhưng nhớ kỹ… lần này, đến cả thiên đạo cũng phải quỳ dưới chân ta.”

Đăng nhận xét

0Nhận xét
Đăng nhận xét (0)
Đọc tiếp:
    Nhấn để phát nhạc