“Thư Viện Không Bao Giờ Mở Cửa” 3

 


Chương 3: Những Người Từng Là Ren


Thư viện im lặng như nín thở.

Ren nhìn chằm chằm vào cuốn sách đen trong tay – những trang đầu tiên giờ bắt đầu tự lật, từng trang một.

Trang 3 – Một Ren mặc đồng phục rách rưới, ánh mắt đỏ ngầu, đang hét lên với một Mika hoàn toàn xa lạ.

"Tôi sẽ không chết thêm lần nào nữa! Tôi sẽ xé hết sách này!"

Trang 5 – Một Ren khác, gương mặt trưởng thành hơn, đang đốt một giá sách, xung quanh là những cái bóng không đầu đang lao tới.

"Nếu không có sách, không có số phận."

Trang 7 – Một Ren đang… ngồi viết, lặng lẽ, với gương mặt buồn vô tận. Phía sau là hàng tá những tờ giấy ghi:

“Lỗi. Phiên bản thất bại. Bắt đầu lại.”

Ren lùi lại, toát mồ hôi.

“Những người này… là tôi sao?”

Mika gật nhẹ:

“Tớ đã thấy vài phiên bản. Một số chỉ sống được vài ngày. Một số trở nên điên loạn.
Chỉ có một người từng thoát ra… nhưng lại quay lại để viết tiếp.”

Ren nắm chặt cuốn sách.

“Vậy… tôi đang là phiên bản thứ bao nhiêu?

Mika im lặng một lúc lâu, rồi nói:

“Tớ không biết. Nhưng ở trang cuối mỗi lần, đều có viết: Phiên bản số… rồi bị xóa đi.”

“Có lẽ… cậu đã vượt qua con số đếm được rồi.”


Đột nhiên, ánh sáng trong thư viện thay đổi.
Trần nhà đen đặc lại, những giá sách xoay vòng nhanh hơn. Một giọng nói không rõ nguồn gốc vang lên:

“Phiên bản thứ 101 đã thức tỉnh. Trạng thái: Không ổn định.”

Mika hoảng hốt kéo Ren lùi lại:

“Chúng biết rồi! Hệ thống ký ức đang phản ứng! Cậu phải trốn!”

Ren:

“Tôi không muốn trốn nữa… Tôi muốn nhớ lại. Toàn bộ.”

 Ngay lúc đó, toàn bộ thư viện rung lắc dữ dội. Một hộc tủ sách bật mở, rơi ra một cuốn nhật ký nhỏ màu xám – khác hoàn toàn với những cuốn còn lại.

Ren cầm lên – bìa ngoài là dòng chữ viết tay:

"Nếu cậu đọc được điều này, nghĩa là tớ – người đầu tiên – đã thất bại. Nhưng cậu thì chưa."

Bên trong là những dòng chữ nguệch ngoạc, tuyệt vọng, nhưng kiên cường:

“Cậu không bị nhốt. Cậu là người được chọn để phá vòng lặp.
Chỉ cần nhớ lại một điều: Cậu từng biết tên thật của thư viện.”

Ren nheo mắt.

“Tên thật của thư viện…?”


Ngay khi cậu nghĩ đến điều đó, sàn nhà phía dưới nứt ra, một cầu thang xoắn ốc dần lộ ra giữa nền gạch:

Dẫn xuống… tầng sâu nhất.

Mika thì thầm, giọng đầy run rẩy:

“Không… không ai từng trở xuống đó và quay lại.”

Ren hít sâu một hơi.
Tay cầm nhật ký, mắt hướng về bóng tối.

“Vậy để tôi thử lần đầu tiên.”


🕯️ Hết chương 3.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Người Gõ Cửa Lúc 3 Giờ Sáng 4

Người Gõ Cửa Lúc 3 Giờ Sáng 3

Người Gõ Cửa Lúc 3 Giờ Sáng 5