“Thư Viện Không Bao Giờ Mở Cửa” 9
Chương 9: Thành Phố Của Những Câu Chuyện Bị Bỏ Lỡ
Đêm đó, Ren và Mika cùng nhóm của Ira, Saya và Leo tiến vào “Lumen” – một thành phố không tồn tại trên bất kỳ bản đồ nào.
Nơi đây được xây nên từ những ý tưởng bị xóa, những bản thảo chưa bao giờ được hoàn chỉnh.
Những tòa nhà có hình dạng kỳ lạ – có tòa như nửa con rồng, nửa chiếc đồng hồ; có nơi là ngọn núi nhưng lại chứa đầy ngôn từ chảy như suối.
Ở trung tâm thành phố là Tháp Sương Từ, nơi được cho là cất giữ “Tàn Bản” – phần còn sót lại của Cây Bút Gốc, công cụ từng viết nên tất cả mọi thứ.
🌀 Cuộc họp giữa những người “từng bị viết” diễn ra trong một nhà hát bỏ hoang.
Ren nhìn quanh, thấy hàng trăm người như mình – ánh mắt vừa rực lửa, vừa tổn thương.
Ira đứng lên, giọng cứng rắn:
“Chúng ta không thể mãi sống như bóng ma của những ý tưởng bỏ dở.”
Saya tiếp lời:
“Kẻ được gọi là ‘Tác Giả Cũ’ vẫn còn giữ phần còn lại của Cây Bút Gốc. Hắn có thể tái viết bất kỳ ai.”
Leo siết chặt tay:
“Nếu hắn viết tên ta vào cuối một trang… ta sẽ biến mất như chưa từng tồn tại.”
Mika quay sang Ren, ánh mắt kiên định:
“Nếu chúng ta không làm gì, câu chuyện lại bắt đầu lặp lại.”
Ren đứng dậy.
“Vậy chúng ta sẽ lấy lại Tàn Bản. Nhưng không phải để phá hủy, mà để bảo vệ nó… để không ai khác bị viết thay mình nữa.”
Một tràng vỗ tay vang lên.
Lumen lần đầu tiên có một kế hoạch:
Một cuộc nổi dậy không phải bằng gươm, mà bằng chính ngòi bút của tự do.
🌫️ Nhưng không ai biết rằng…
Ở tận đỉnh Tháp Sương Từ, trong căn phòng xoay quanh là thư viện ngược – kẻ ấy đang quan sát tất cả.
“Tác Giả Cũ”, kẻ không có gương mặt, chỉ là một cái bóng đội mũ lưỡi trai, tay cầm cuốn sổ bọc da.
Hắn lật trang, và viết dòng đầu tiên cho đêm mai:
“Ren sẽ không bao giờ tới được tháp.”
Và chữ in liền lan rộng như vết mực trong nước…
🕯️ Hết chương 9.

Nhận xét
Đăng nhận xét